Ngày xưa có một người thợ xay bột, ông có một người con gái xinh đẹp và mong gả cô cho một người khá giả để đỡ khổ. Ông nghĩ:
- Nếu có người đàng hoàng tới hỏi xin cưới thì mình sẽ gả cho.
Sau đó một thời gian thì có người tới nhà xin làm rể, nom
chàng hình như là người giàu có nên ông bố cũng chẳng hỏi han nhiều và
bằng lòng gả con gái cho chàng.
Người con gái thì không thương yêu chàng mặn mà như thường
thấy ở những người đang yêu nhau. Nàng không thấy thương nhớ chàng và
thường có cảm giác ghê sợ ở nơi chàng. Có lần chàng trai nói:
- Em là vợ chưa cưới của anh, sao chẳng thấy em tới thăm anh lần nào?
Cô gái đáp:
- Em không biết nhà anh ở đâu?
Chàng trai liền nói:
- Nhà anh ở trong rừng sâu ấy.
Cô gái viện cớ đường tới đó khó mà tìm ra. Chàng trai nói:
- Chủ nhật tới em đến anh nhé, anh đã hẹn mời khách đến
chơi. Để em thấy được đường tới nhà, anh trải tro bếp suốt dọc đường nhà
anh.
Đến chủ nhật khi sắp lên đường tới nhà chàng trai, nàng cảm
thấy trong lòng không yên nên mang theo hai túi đầy các loại đỗ. Đi tới
cửa rừng thì cô gái thấy có tro bếp cô cứ thế đi theo, nhưng cô rắc đỗ
hai bên đường. Đi gần hết ngày cô mới tới nơi, ngôi nhà ở ngay giữa rừng
sâu, nó ẩn trong khu rừng rậm rạp nhất, cô gái thấy ngôi nhà sao mà tối
tăm và đầy bí ẩn.
Cô bước vào nhà, nhưng chẳng thấy một ai, chỉ thấy căn nhà bao trùm bởi bầu không khí yên lặng, bỗng có giọng nói:
Hãy quay lại, hãy quay lại, cô dâu trẻ,
Cô đang ở trong căn nhà của kẻ giết người.
Cô gái ngước nhìn quanh thì thấy giọng nói là của con chim ở trong lồng chim treo trên tường. Chim lại nói:
Hãy quay lại, hãy quay lại, cô dâu trẻ,
Cô đang ở trong căn nhà của kẻ giết người.
Cô dâu xinh đẹp đi hết buồng này sang buồng khác trong căn
nhà nhưng chẳng thấy bóng dáng một ai. Cuối cùng cô tới tầng hầm, có một
bà già lụ khụ ngồi ở đó, đầu lắc lư.
Cô gái nói:
- Thưa bà, chồng chưa cưới của cháu có ở đây không ạ?
Bà già đáp:
- Trời, con thật đáng thương, con có biết con đang ở đâu
không? Con đang ở trong hang ổ của kẻ giết người! Con nghĩ mình là cô
dâu, và sắp làm lễ cưới. Con sẽ làm lễ cưới với cái chết. Con có nhìn
thấy không, ta đang đun một nồi nước to tướng. Nếu chúng tóm bắt được
con, chúng sẽ chặt con ra từng miếng mà chẳng hề động lòng thương, chúng
quăng tất cả cho vào nồi nấu và ngốn nghiến ăn thịt con. Chúng là quân
ăn thịt người. Nếu già không thương hại con và cứu con thì con không sao
thoát khỏi bàn tay chúng.
Bà dẫn cô tới sau một cái thùng lớn và nói:
- Con hãy ngồi im như chuột, không được động đậy nhúc nhích,
bằng không chuyện đó sẽ xảy ra với con. Đợi lúc bọn cướp ngủ say, ta
cùng con chạy trốn khỏi nơi đây. Ta đợi giờ phúc này từ lâu.
Bà vừa nói xong thì bọn cướp về nhà. Chúng mang một cô gái
trẻ khác về nhà. Chúng đã uống rượu say nên chẳng để ý gì đến tiếng la
hét, cầu xin của cô gái. Chúng đưa cho cô ba ly rượu: một ly rượu trắng,
một ly rượu đỏ, một ly rượu vàng. Uống xong ba ly rượu, trái tim cô gái
sẽ vỡ ra. Ngay sau đó, chúng lột quần áo cô, chặt người cô ra từng khúc
và rắc muối lên. Cô gái đáng thương nhìn thấy cảnh tượng ấy mà rùng
mình, run sợ. Có một tên cướp phát hiện thấy ngón tay của cô gái đeo một
cái nhẫn vàng, để cho nhanh, nó liền lấy rìu chặt ngón tay, ngón tay bị
chặt bắn lên rơi vào chỗ thùng rượu, nơi cô gái đang ẩn núp. Ngón tay
rơi ngay vào lòng cô gái. Tên cướp lấy đèn soi tìm, nhưng không thấy.
Một tên khác bảo:
- Mày đã tìm ở đằng sau thùng rượu chưa?
Bà già nói:
- Nào, đi ăn. Sáng mai tìm cũng được. Ngón tay có biết chạy đâu mà sợ.
Cả bọn đồng thanh nói:
- Bà già nói đúng đấy!
Rồi cả bọn xúm vào ăn. Bà già nhỏ thuốc ngủ vào rượu nên chỉ lúc sau là cả bọn lăn ra ngủ khắp nhà và ngáy.
Biết chúng ngủ đã say, cô gái ra khỏi thùng rượu, rón rén
bước qua chỗ bọn cướp đang ngủ, cô chỉ sợ nhỡ chân đánh thức chúng dậy.
Nhờ trời, cô cũng bước được ra khỏi nơi chúng ngủ. Bà già cùng với cô
bước ra khỏi cửa, hai người chạy thật nhanh khỏi ổ giết người.
Tro rắc dọc đường đã bị gió thổi bay hết. Những hạt đỗ rắc
nay đã thành cây. Dưới ánh trăng, nhờ những cây đỗ mà hai người biết
được đường ra. Họ đi suốt đêm, tang tảng sáng, hai người về tới chỗ cối
xay gió. Cô gái kể cho cha nghe những chuyện mắt thấy tai nghe.
Đến ngày cưới, chú rễ tương lai đến. Ông bố cô gái mời tất cả bà con họ hàng tới dự.
Khi mọi người ngồi đông đủ thì có người nhắc hãy kể cho mọi
người nghe sự tình hai người. Cô dâu ngồi im, không nói năng gì. Chú rể
đứng dậy bảo:
- Em thân yêu của anh, em hãy kể đi!
Cô gái đáp:
- Thế em kể chuyện những gì em thấy trong giấc mộng nhé. Em
đi một mình trong rừng, cuối cùng tới một căn nhà không có một bóng
người. Trong lồng treo trên tường nhà có một con chim, nó bảo:
"Hãy quay lại, hãy quay lại, cô dâu trẻ,
Cô đang ở trong căn nhà của kẻ giết người!."
Và nó lặp lại câu nói ấy lần nữa. Anh yêu quí, em thấy trong
mơ như vậy. Rồi em đi hết buồng này sang buồng khác, buồng nào cũng
không người, không khó nơi đây có vẻ đầy bí ẩn. Cuối cùng em tới tầng
hầm. Có một bà già lụ khụ ngồi ở đó, đầu lắc lư. Em hỏi bà già:
- Thưa bà, chồng chưa cưới của cháu có ở đây không?
Bà già đáp:
- Trời, con thật đáng thươngm con có biết con đang ở đâu
không? Con đang ở trong hang ổ của kẻ giết người. Chúng sẽ chặt con ra
từng khúc, rồi đem nấu ăn.
Anh yêu quí, em thấy trong mơ như vậy. Bà già giấu em ở đằng
sau một cái thùng lớn. Vừa mới núp xong thì bọn chúng về. Chúng mang
một cô gái trẻ khác về nhà. Chúng đưa cho cô ba loại rượu, trắng, đỏ,
vàng. Rượu làm tim cô vỡ ra. Anh yêu quí, em thấy trong mơ như vậy. Ngay
sau đó chúng lột quần áo cô, chặt người cô ra từng khúc và rắc muối
lên. Anh yêu quí, em thấy trong mơ như vậy. Có một tên cướp phát hiện
thấy ngón tay của cô gái đeo một chiếc nhẫn vàng, để cho nhanh, nó liền
lấy rìu chặt ngón tay, ngón tay bị chặt bắn lên rơi vào chỗ thùng rượu
và rơi ngay vào lòng em. Và đây là ngón tay có chiếc nhẫn.
Cô giơ ngón tay ra cho mọi người ở đó xem.
Tên cướp sợ hãi tới mức mặt nó trắng bệch, nó đứng bật dậy,
định chạy trốn. Nhưng mọi người túm hắn lại và đem nộp tòa án. Hắn và
đồng bọn đều bị xử tử.
No comments:
Post a Comment